Viết về phụ thân mẹ, về người thầy xứng đáng kính, đa số cô bạn, cậu bạn đã gởi gắm tình cảm chân thành, sâu sắc khiến cho người chấm lẫn bạn đọc cảm rượu cồn rơi nước mắt.
Dân Việt bên trên

Bài văn viết về giáo viên cũ được điểm 10 tròn trĩnh của hoc sinh lớp 10.

Bạn đang xem: Những bài văn điểm 10 xúc động xôn xao dân mạng

Bài Văn là hầu hết hồi ức đẹp nhất, yêu thương nhất về một bạn thầy giáo cũ luôn tận chổ chính giữa với học tập trò từ trong thời gian học THCS. Kỷ niệm về thầy cứ đọng mãi vào tim, để những lần gợi lưu giữ nó là lại ùa về dạt dào.

bài xích văn được chấm điểm 10 cùng lời phê: ""Tư duy mạch lạc giúp bài bác văn có cấu tứ. Cảm giác đẹp, mãnh liệt, chân thành. Dũng cảm, sáng sủa tạo, phá giải pháp trong việc bóc câu và sản xuất từ, gây ra giọng điệu. Rất tất cả ý thức dùng mẹo nhỏ khi diễn đạt...".

giáo viên Phạm Vũ và nhiều bạn đọc dường như không khỏi ngỡ ngàng trước nội dung bài viết của cô học trò nhỏ dại Phương Thảo.

Bài văn về cha của con gái sinh xứ Nghệ

mon 4/2013, đa số chúng ta trẻ share bài văn của bạn Nguyễn Thị Hậu, lớp 10A2 trường thpt Huỳnh Thúc kháng TP Vinh, Nghệ An.

cùng với đề bài: "Em hãy phân phát biểu cảm giác về một người thân yêu nhất", Hậu vẫn khắc họa hình hình ảnh người bố làm nghề sút xe với cách biểu hiện kính trọng cùng giọng văn chân thành. Từng văn bản là cảm xúc kính quí của một người con dành cho người phụ vương đã vất vả vì cuộc sống đời thường gia đình với tương lai của nhỏ cái.

Bài văn về phụ thân xúc động. 

Bài có tác dụng được chấm 9,5 điểm (10) cùng lời phê của giáo viên: "Em là 1 người con ngoan. Nội dung bài viết của em đã khiến cho cô khôn cùng xúc động. Điều xứng đáng quý duy nhất ở em là tình cảm chân thật và còn tồn tại một trái tim nhân hậu. Em đã mang đến cô một bài học kinh nghiệm làm người. Mong rằng đây chưa hẳn là trang văn mà lại còn là việc hành xử của em vào cuộc đời".

2 bài xích văn điểm 10 viết về mẹ

mon 4/2013, cộng đồng mạng chia sẻ 2 bài xích văn lấy điểm 10 viết về chị em của Nguyễn Thị Kiều Vân cùng Phạm Thị Thu Hà.

Bài văn về chị em lay động fan đọc của Kiều Vân.

Với đề bài: "Hãy tả lại người thân trong gia đình", Kiều Vân ghi nhớ về người người mẹ đã mất của chính bản thân mình từ khi lên 9 tuổi. Ký kết ức về mẹ trong tâm Vân là 1 trong người thiếu phụ tảo tần, luôn hy sinh vị gia đình. Nội dung bài viết được thầy giáo nhận xét: "Bài viết quá xúc động, cảm ơn con".

Bài văn về bà bầu lay động bạn đọc của Thu Hà.

Với Thu Hà, đứa bạn may mắn khi vẫn tồn tại mẹ làm việc bên. Mẹ Hà cũng là 1 trong người phụ nữ đại diện cho thấy thêm bao chị em khác luôn dám hy sinh vì con cái. Bài văn được giáo viên phê: "Bài viết bao gồm cảm xúc, hết sức tốt".

Hai bài bác văn đổi mới "hiện tượng" mang đi rất nhiều nước mắt của fan đọc.

Bài văn điểm 10 của thủ ngoại khoa thương

bài bác văn được viết trong một kỳ thi của trường trung học cơ sở Lý Nhật quang đãng (thị trấn Đô Lương, Nghệ An) của thủ khoa đạt điểm tuyệt đối ĐH nước ngoài thương 2010 - Tăng Văn Bình.

Bài văn điểm 10 của Tăng Văn Bình.

Với đề bài: "Em hãy kể về người mẹ kính yêu", Tăng Văn Bình đang đưa bạn đoc mang lại tận sâu của những cảm xúc chân thành, dạt dào nhất về bạn mẹ.

"Tôi sinh ra đang không thấy được phương diện cha. Đó là sự việc tổn thương khôn xiết lớn. Mặc dù vậy, nhưng mỗi lúc ở bên mẹ, tôi cảm thấy thật hạnh phúc… Bàn tay bà mẹ tần tảo, đầy phần đông vết chai sần. Đôi đôi mắt thì quầng black vì làm việc vất vả. Tuy nhiên tôi biết, vào phần nhiều ngày Tết trong khi mọi fan dang vui chơi chạy dancing thì bà mẹ lại ra bên ngoài vườn lặng lẽ ngồi khóc. đông đảo giọt nước mắt cất đọng trọng điểm hồn trong sáng, bình thường thủy của mẹ", Bình viết.

bài bác văn của Tăng Văn Bình được điểm 10 cùng lời phê: "Cô tin nghỉ ngơi em. Tương lai tươi đẹp đang chờ đón em. Cố gắng lên Bình nhé".

d> Rơi nước mắt những bài bác văn viết về cha, chị em xúc cồn của học sinh
*
*
Thành viên
Mật khẩu

nhớ mật khẩu?|quên mật khẩu?

*
*

*

*
*

*
Giới thiệu
Chia sẻ chổ chính giữa tình
Lịch ở (HT)
Tư liệu phim ảnh
Hình hình ảnh sinh hoạt
*
*
*


*


"Trong những bài xích văn ấy, tất cả một bài văn nhưng làm bản thân xúc động vô cùng. Đề văn với yêu thương cầu: Em hãy viết những xúc cảm của mình về một người thân nay đã xa.Con bé nhỏ ấy khi hiểu đề là bắt đầu viết gặm cúi. Mình lặng lặng chờ đợi. Nó viết và phần lớn không ngẩng lên vào suốt thời hạn ấy, chỉ có điều mình thừa nhận rõ con nhỏ xíu vừa viết vừa khóc. Nó nộp bài cho mình đầu tiên rồi ngồi im lặng." - Đó là chia sẻ của giáo viên dạy văn so với một bài xích văn của học tập sinh.
“Tôi có một gia đình nhỏ tuổi bé. Bố, người mẹ và cậu em trai đậm chất cá tính lắm. Tía thì bận công việc suốt ngày nhưng lại nấu ăn rất tốt và vui tính nữa. Khi nào cũng vậy, vào vào ngày cuối tuần là cha trổ tài đun nấu nướng. Lúc bày thức nạp năng lượng lên bàn rồi, tôi new thấy tía tài tía đến chũm nào.

Xem thêm: Tổng Hợp Giáo Trình Tự Học Nhảy Kpop Cơ Bản Bạn Có Thể Thực Hiện Ngay


Bố hay cười và vì vậy mà ko khí mái ấm gia đình tôi vô cùng vui. Bố rất yêu thương hoa phong lan cùng thường chăm lo nó. Đặc biệt là giò phong lan móng dragon mầu vàng.
Chiều nào thì cũng vậy, tôi cùng bố
lên chăm lo những khóm hoa phong lan ấy. Hương thơm của hoa , sự cần cù của tôi và bố khiến giàn hoa bên tôi đẹp nhất lắm! Tôi thấy mình bao gồm một mái ấm gia đình thật là hạnh phúc.
Nhưng rồi, niềm sung sướng của mái ấm gia đình tôi thật là ngắn ngủi. Mẹ đi làm việc về muộn hơn. Phụ huynh thường đóng cửa và cãi cọ nhau. Thời gian đó, tôi cùng em chỉ biết bảo nhau im lặng.Tôi hại không khí ấy, sợ một điều nào đó sẽ mang lại với gia đình mình. Nắm rồi nó đang đi vào thật.Tôi khóc mãi lúc nghe mẹ nói cùng với tôi rằng: cha mẹ sẽ ly hôn, em đã ở với bố và con sẽ ở với mẹ. Tôi xin mãi mà cha mẹ không nghe lời tôi.Tôi khóc, em trai cũng vậy. Tôi ôm em trai và bi lụy vô cùng khi cho là nó sẽ cần về một nơi xa nhằm sống cùng tía và các cụ nội.Bố với em đi rồi. Vào nhà hiện giờ chỉ còn tôi cùng với mẹ. Tôi thấy căn nhà rộng quá. Buổi tối đến, chị em vào phòng thao tác rồi, chỉ từ mình tôi. Tôi ghi nhớ em, nhớ bố. Tôi nhớ cha lắm. Bằng giờ này mọi khi bố cũng lúi cúi trong phòng làm việc, bên phiên bản vẽ.Tôi ghi nhớ tiếng bố đi hay kéo đôi dép xốp lẹt xẹt, lưu giữ cách cha hút dung dịch lá, nhớ tiếng ho của bố, nhớ thú vui của bố. Tôi nhớ phần đa buổi tối cuối tuần với bữa ăn mà cha chế trở thành cùng nụ cười bố hiền từ biết bao.Tôi không ngủ được. Xuyên đêm tôi nghĩ về bố, nghĩ về ngôi nhà rộng và lạnh lẽo chỉ tất cả hai bà mẹ con, tôi khóc ướt đầm cả gối mà bà mẹ không biết.Mấy tuần rồi, tôi không đủ can đảm lên tầng để tưới cho rất nhiều giò hoa phong lan. Tôi sợ lên đó. Vị nơi đó sẽ gợi ghi nhớ hình hình ảnh thân yêu và hặm hụi của cha mỗi giờ chiều ngày xưa. Tía yêu hoa lắm mà. Tôi ko lên đó nữa.Nhưng rồi chiều nay, thiếu hiểu biết nhiều sao, tôi đang lò dò bước lên. Khi nhìn các giò hoa phong lan yêu thương quí, tôi ngồi xụp xuống với không ngăn được làn nước mắt.
Những giò hoa phong lan của ba xanh mướt là thế, hoa rất đẹp là rứa mà vẫn dần chết héo vì chưng thiếu nước. Các cái lá lan kim cương úa, thô khỏng. Tôi vội vàng vã tưới nước và thì thầm nói nhu cầu lỗi... Tha lỗi đến ta nhé Lan. Trên tao sợ chú ý chúng mày... Trên tao nhớ cha quá.
Lâu rồi, tôi không chạm chán bố. Mà có lẽ gần một mon rồi, tía không call điện mang lại tôi. Tôi nhớ bố và mong gặp mặt bố biết chừng nào. Bố ơi! nhỏ nhớ ba lắm! Biết đến khi nào bố với em trở về khu nhà ở mình để anh chị em lại sống như ngày xưa hả bố? con nhớ bố lắm tía ơi!”
Bài văn của một em học sinh lớp 8, thương hiệu Nguyễn Thị Kiều Vân, sinh ngày 17.01.1997, tham dự cuộc thi môn Ngữ văn ngày 17.9.2010. Bài xích văn được chấm điểm tối đa 10, hẳn nhiên đó thuộc dòng nhận xét “Bài viết quá xúc động, cảm ơn con”.
“Tuổi thơ tôi không được suôn sẻ như bao đứa trẻ em khác. Từ bỏ khi ra đời tôi đã mồ côi cha. Một mình mẹ nuôi tôi khôn lớn, chị em là tín đồ cha, fan mẹ tuyệt đối hoàn hảo nhất bên trên đời này. Nhưng mà khi tôi lên chín tuổi, thời hạn quá ngắn giữa mẹ và tôi thế nhưng mẹ đã vứt tôi 1 mình bơ vơ trên cõi đời này mà ra đi. Chỉ chín tuổi tôi còn quá nhỏ dại để đọc được sâu sắc việc mãi mãi không tồn tại mẹ bên cạnh. Tuy nhiên hình ảnh ngày làm sao của bà bầu thì không khi nào phai vào tôi, mỗi bước chân tôi đi như gồm bóng bà bầu soi đường, chỉ tôi. Bà bầu là fan sống mãi mãi trong tâm địa tôi.
Mẹ tôi là người thanh nữ mạnh mẽ, mẹ luôn luôn sống bởi tôi. Tuy cuộc sống thường ngày vất vả và yêu cầu sống bình thường với căn bệnh hiểm nghèo nhưng chị em sống khôn xiết lạc quan, yêu đời. Người mẹ tôi cao, làn da xám đen vì nắng và nóng gió. Khuôn khía cạnh phúc hậu, hiền từ. Mẹ luôn dạy bảo tôi đông đảo điều tốt nhất. Chị em động viên tôi các khi tôi buồn, tôi thất bại. Mẹ luôn lo lắng, mang rất nhiều điều xuất sắc đẹp đến mang lại tôi còn tôi thì chỉ biết làm bà mẹ buồn, người mẹ khóc.
Mẹ dạy dỗ tôi rất nhiều điều “Phải sinh sống trung thực, ngay thẳng. Phải biết ơn dẫu vậy không được ghi nhớ oán. Phải ghi nhận tha trang bị yêu thương tín đồ khác. độc nhất định bà mẹ phải kết hợp với nhau nhưng mà sống, đừng nhằm mọi bạn chê mỉm cười con không tồn tại dạy”. Đó là tất cả những gì mẹ để lại mang đến tôi trước thời điểm ra đi. Cơ hội đó, tôi chẳng gọi gì cả, tôi sống vô tư có mẹ cũng tương tự không có mẹ. Nhưng người mẹ ơi? tiếng con mới hiểu mồ cô mẹ là gì? giờ đồng hồ con mới biết những khẩu ca đó là gia sản quý giá tuyệt nhất mà bà bầu đã dành riêng cho con. Nhỏ nhớ bà bầu nhiều lắm, duy nhất định bé sẽ làm theo những gì người mẹ dạy.
Mẹ tôi đang vượt qua trở ngại để sống cùng tôi cũng trở thành thế. Mẹ vẫn là một vầng tia nắng soi dẫn đường tôi. Những thú vui của bà mẹ sao nó cứ hiện mãi trong đầu tôi cả lúc bà bầu ra đi nữa. Giờ tôi muốn được nuốm tay mẹ, hy vọng được ngồi vô trong lòng chị em nhưng tôi ko thể! bà bầu tôi rất yêu mến tôi, chị em đã hi sinh cuộc sống mình nhằm tôi được sống xuất sắc hơn. Ngày ấy, lúc mẹ cực khổ giữa đêm khuya, thấy bà mẹ đau tôi chẳng biết làm gì mà chỉ biết khóc. Bà mẹ nắm tay tôi cùng cười giữa những giọt nước đôi mắt “Mẹ chẳng sao đâu con. Cầm là tôi sẽ ngủ thiếp đi, sao tôi lại khờ dại mang đến ngu ngốc ráng chứ? Tôi hiểu chị em yêu tôi nhịn nhường nào cùng tôi cũng vậy. Mặc dù giờ không có mẹ kề bên nhưng mẹ vẫn sống trong tim trí tôi. Tôi sẽ sống thật giỏi để mẹ được vui lòng, tiếng tôi chỉ có thể làm thừa thế thôi.
Mẹ tôi là người thế đó, tôi chỉ nói theo một cách khác là bà bầu tôi khôn xiết tuyệt. Mẹ là bạn tôi yêu quý
độc nhất trên đời cùng dù mẹ đi xa nhưng bà bầu vẫn như còn kia đứng lân cận tôi. Giá bán như, tôi được sống với bà mẹ dù chỉ là 1 ngày, tôi sẽ chăm lo cho mẹ, vấn đề mà tôi trước đó chưa từng làm, tôi vẫn làm chị em vui, ko làm người mẹ phải khóc. Và điều tôi ước ao nói với mẹ là “Mẹ ơi! con yêu bà bầu rất nhiều, con rất ý muốn được sống cùng lo cho mẹ. Chị em ơi! con rất muốn”.
Bài văn của em Phạm Thị Thu Hà, một học viên lớp 6. Bài bác văn được viết trên chứng từ kẻ ôli vuông, cũng dài hơn nữa 2 trang giấy với điểm về tối đa cũng là 10, thuộc với lời nhận xét “Bài viết gồm cảm xúc, rất tốt".
“Những ngôi sao sáng thức xung quanh kia
Chẳng bằng người mẹ đang thức vày chúng con.Đêm nay con ngủ giấc tròn
Mẹ là ngọn gió của con suốt đời.”
Cứ mỗi lần nghe đầy đủ câu thơ này ở trong nhà thơ trằn Quốc Minh vang lên, thì em lại chọt nghĩ mang đến người bà bầu thân yêu thương của em. Em cảm thấy thật xấu số cho các ai không có mẹ, cũng chính vì mẹ là fan dành trọn đa số sự yêu quý yêu quan tâm cho chúng ta. Và chị em em chính là nguời bởi vậy đó.
Mẹ năm nay đã gần tứ mươi tuổi nhưng ai cũng nói bà bầu già hơn so cùng với tuổi, chắc hẳn rằng vì gánh nặng cuộc sống chăng? các bước của bà mẹ rất đơn giản đó chính là làm ruộng. Sở thích của người mẹ rất khác với mọi người, đó đó là làm việc. Bà mẹ có dáng người dong dỏng cao, nước da ngăm đen đã biết thành rám nắng, làn tóc của chị em dài ngang lưng đã bị cháy nắng ngoại trừ đồng ruộng, nắng và nóng chói để đem lại cho em một cuộc sống ấm no. Khi đi làm mẹ hay búi tóc lên, để lộ ra mấy cộng tóc xoăn trông thật duyên dáng. Đi với mái đầu ấy đó là khuôn khía cạnh hình trái xoan của mẹ. Vầng trán của chị em cao rộng, có lúc nheo lại lộ vẻ suy tư. Năm tháng, thời hạn đã hằn lên khuôn mặt người mẹ những nếp nhăn nho nhỏ.
Nhưng thời hạn cũng thiết yếu xóa nhòa được nét vơi hiền, phúc hậu trên khuôn khía cạnh ấy. Đôi mắt mẹ đen láy thấm đượm sự bao dung, trìu mến. Bạn ta thường xuyên nói “Đôi mắt là hành lang cửa số của chổ chính giữa hồn” quả là không sai. Chú ý vào đôi mắt mẹ, em hoàn toàn có thể đoán được những để ý đến trong mẹ. Gần như lúc em làm cho được việc giỏi đôi đôi mắt ấy hạnh phúc như cười. Cùng cũng từng đỏ hoe khi những lần em làm điều không đúng trái. Nhìn vào đôi mắt mẹ, em từ trách mình vày đã làm bà bầu buồn. Thuộc với đôi mắt mẹ là cặp lông nheo dài cùng đôi chân mày lá liễu dày. Mũi chị em cao cao, cái miệng nho nhỏ, khi cười cợt để lộ hàm răng trắng, những như hạt bắp.
Đúng vậy! nhờ bao gồm bàn tay đầy nghị lực của mẹ đã nuôi em khôn lớn đến chừng này. Bàn tay ấy đã biết thành bao sậm, hằn phần lớn vết nứt nẻ. Bao nhiêu vết là từng ấy vất vả gian khó của mẹ. Đôi bàn chân cũng vậy, nó cũng đã bị nứt nẻ. Hầu hết khi trời trở lạnh, đôi chân ấy lại đau, nhức khiến cho mẹ đề nghị ngâm vào nước muối. Đôi vai mẹ tí hon gộc vẫn chở bao nhiêu là mưa nắng. Nhìn tất cả những trang bị ấy em cảm xúc yêu người mẹ thật nhiều, thiệt nhiều.
Nhìn bàn tay mẹ quan tâm từng đám lúa, luống rau, em cảm thấy chị em yêu cây cỏ đến chừng nào. Mẹ là 1 trong những người mà không thể thiếu trong gia đình. Hằng ngày, mẹ như một cô tấm với những quá trình như nấu nướng ăn, giặt giũ, dọn nhà... Thật nhanh nhẹn, gọn gàng. Dù tòa tháp có bề bộn đến mấy, mà nếu được bàn tay cần mẫn của bà bầu thì đang trở buộc phải gọn gàng. Bởi vì lo cho cuộc sống đời thường của gia đình mà mẹ chẳng bao giờ rảnh rỗi cả, hết vấn đề nhà rồi lại làm ruộng.
Mẹ là một trong người luôn luôn dành trọn đa số sự yêu thương với lo toan mang đến em. Thời điểm em có tác dụng điều gì sai trái, người mẹ không la mắng gì đâu mà người mẹ dạy em rất nhiều điều tuyệt lẽ phải, khiến em không bao giờ quên trong lòng. Mặc dù mẹ bận rộn lắm nhưng người mẹ vẫn luôn luôn quan trọng điểm tới các bước học hành của em. Lúc em đau ốm, bà mẹ là bàn tay ấm áp, che chở cho em vượt qua.
Đối với đa số người trong làng mạc xóm, bà mẹ rất hòa nhã, tháo mở với họ nên ai cũng quý thích mẹ. Trong công việc, chị em rất nhiệt tình nên những lần đi dặm tuyệt gặt lúa thì ai ai cũng kêu bà bầu đi.
Thế đấy! Người người mẹ thân yêu thương của em là bởi vậy đó, mẹ là một người vô cùng yêu thương đứa con của mình. Em yêu mẹ lắm! Yêu chị em rất nhiều. Em trường đoản cú nhủ rằng sẽ cố gắng học tập thật giỏi để trở thành nhỏ ngoan, trò giỏi, cháu ngoan chưng Hồ, tương lai đền đáp công ơn to mập của người mẹ đã bao năm âu yếm cho em tự miếng ăn đến giấc ngủ.

Bài viết liên quan