Chuyến đi thiện nguyện trên cô nhi viện trung ương An

Tháng 3 vừa qua, Jin
Joo trang chủ đã tổ chức chuyến đi thiện nguyện đầu tiên giành riêng cho cư dân và nhân viên đến cô nhi viện trọng tâm An, Tp
HCM.

Bạn đang xem: Chuyến đi thiện nguyện tại cô nhi viện tâm an

Nằm tại một con hẻm bé dại trên đường Lê Đức Thọ, quận gò Vấp, TPHCM, cô nhi viện trung ương An là vị trí nhận nuôi chăm sóc và chăm sóc trẻ em bị vứt rơi, trẻ em khuyết tật không bạn nuôi dưỡng. Đây là một showroom của tình thương, là điểm đến lựa chọn của phần lớn tấm lòng hảo trung tâm trong xã hội và cũng khá cần sự đon đả giúp đỡ, sẻ chia của cộng đồng. Theo share của viện trưởng, tại đây đang nuôi dưỡng hơn 30 em bé dại với nhiều thực trạng khác nhau, bé bé dại nhất chỉ vừa 5 tháng tuổi, còn nhỏ xíu lớn nhất năm nay đang học lớp 11.

Khi mang lại đây, Jin
Joo home đã được nghe những cô, những sơ ra mắt về cô nhi viện trung tâm An và yếu tố hoàn cảnh đáng thương của các em nhỏ tuổi ở đây. Bao gồm em nhỏ tuổi bị quăng quật rơi từ bỏ lúc mới lọt lòng, gồm có em bị tàn tật ko được bố mẹ hay bất kể người thân nào vồ cập chăm sóc, gồm có em bị độc hại màu domain authority cam, bị bại não. Tuy vậy trông các em ấy vẫn hồn nhiên, vui vẻ, yêu thương đời, vẫn học tập tập cùng sinh hoạt, lao động trong ngôi nhà chung Tâm An – căn nhà tình thương của các em. Đến đây, Jin
Joo trang chủ càng cảm phục nghị lực sống, sự vươn lên không kết thúc để thắng lợi hoàn cảnh của những em, cảm phục những cô, những sơ ở trọng tâm An ngày ngày vẫn tận tâm chăm sóc các em, yêu thương những em giống như các người mẹ.

Khi Jin
Joo trang chủ hỏi Trang – học lớp 11, chị cả sinh sống cô nhi viện chổ chính giữa An rằng sau này em mong sống trong 1 căn nhà như vậy nào, em đã trả lời rằng: “Dạ em mong sống trong ngôi nhà có Sơ và những em trai em gái của em.” Nếu thắc mắc này được đề ra cho những các bạn cùng lứa cùng với Trang, có lẽ rằng là nhiều câu trả lời sẽ kiểu dáng như “ Em muốn một căn Smarthome trí óc nhân tạo” tuyệt “ biệt thự hạng sang có vườn rộng hồ tập bơi to”. Tuy nhiên với Trang, chỉ cần phải có gia đình thôi là đủ rồi. Vậy đó, rất nhiều đứa trẻ mặc dù từ bé xíu đã thiếu cảm tình của cha mẹ, nhưng các em suôn sẻ lớn lên trong căn nhà được xây vì chưng tình yêu thương, nên những em cũng không tồn tại mong muốn gì đảm nhận cả. Chỉ việc mãi ở bên nhau và ngọt ngào nhau thôi.

Chuyến đi mang đến cô nhi viện trung khu An đã cho các thành viên Jin
Joo Home không hề ít cảm xúc. Thắc mắc đặt ra là: thay nào là nỗi đau? Nỗi đau là lúc một fan thấy mình nhận được một điều nào đó không tốt. Vậy thay nào là ko tốt? tất cả phải chỉ khi bao gồm cái xuất sắc người ta mới biết được thế nào là ko tốt, nghĩa là phải có sự so sánh? Nỗi đau, có lẽ rằng cũng vậy? vắt thì các em làm việc đây, những em bị bại não, những em chưa từng nhận được tình cảm của thân phụ mẹ, những em không sở hữu và nhận thức được, vậy những em bao gồm biết mình vẫn đau? Liệu thân nỗi đau và đau mà lưỡng lự mình đau, thì cái nào kinh hãi hơn?

Jin
Joo home không biết câu trả lời, chỉ bao gồm sự yêu mến dành riêng cho các em nhỏ dại là ví dụ nhất, khi công ty chúng tôi nhìn vào mắt các em, là chúng tôi đang chú ý vào sự hồn nhiên trong sáng, khi cửa hàng chúng tôi nắm tay các em, là cửa hàng chúng tôi đang ước ao nói: “Bé ơi, ăn khỏe chóng lớn nhé!”.

Một chuyến hành trình nhiều ý nghĩa… Jin
Joo Home hy vọng các em sẽ thường xuyên vui vẻ, mạnh bạo và mãi luôn luôn yêu yêu mến nhau.

Xem thêm: Tổng Hợp Các Chụp Ảnh Chân Dung Đẹp Bằng Máy Ảnh Cho Người Mới Bắt Đầu


 

CỘNG ĐOÀN THÁNH MATTA

Mái Ấm hướng Dương

Cô nhi viện cùng trung trung ương bảo trợ trẻ em

 

*

CỘNG ĐOÀN THÁNH MATTA Giáo xứ quận hoàng mai - hà nội - Tổng Giáo phận dùng Gòn.

 

Các mẹ Thừa không nên tại cùng đoàn Thánh Matta (hay còn được gọi là Gia Đình hướng Dương) giúp những em về nhân bản, giáo lý, sản xuất điều kiện cho các em được đi học tại các trường Phổ Thông đại lý Cấp I, cấp II và cung cấp III. Sau đây là những cảm tưởng của những em cô nhi, viết về sự việc lớn lên của những em trên mái ấm này.

*

Chúng bé sống từng ngày qua ngày, mon qua tháng. Phụ huynh con được phúc sinh được 6 fan con. Con còn nhớ khi bé được 5 tuổi, khiếp tế gia đình con đã trải qua hầu hết lúc thật khó khăn. Mái ấm gia đình con tuy không giàu có nhưng cũng không thiếu thốn thốn điều gì.Rồi bất thình lình, em gái nhỏ lúc đó được 2 tuổi lâm bệnh dịch nặng. Ba chị em con đã dần dần bán hết đồ vật trong đơn vị để mong chữa trị cho em. Nhưng tình hình bệnh lý của em dường như không thuyên bớt chút nào. Sau đó, bố con cũng lâm bệnh, ko còn năng lực làm việc để trợ giúp cho gia đình. Gia đình con lâm vào tình thế cảnh túng thiếu thiệt sự. Chúng con phân vân bữa cơm trắng tới chúng con sẽ có gì nhằm ăn. Có khi cả tháng, chúng bé chẳng biết đến miếng thịt. Cuộc sống thực sự trở nên khó khăn và khắc nghiệt. Các các bạn lớn của con nên nghỉ học. Chẳng tất cả ai học tới trường năm do ba mẹ con không đủ tiền nhằm lo đến chúng nhỏ đi học. Trong khi ấy, căn nhà chúng con đang sinh sống cũng xuống cấp trầm trọng. Ngày nắng nóng thì không sao, dẫu vậy nếu trời mưa thì bao gồm khi nhà bé ngập rộng nửa mét nước. Có không ít lúc chúng bé chỉ ăn hằng ngày một bữa. Bất đắc dĩ, bố mẹ con đã bỏ con và các anh chị con ngoài đường hy vọng sẽ có được ai đó gửi chúng con về đơn vị họ. Suôn sẻ thay, chúng bé đã gặp mặt được những Dì mẫu Thừa Sai bác Ái Chúa Kitô và những Dì đã gửi chúng con về. Và bé đã ở nhà các Dì vẫn 7 năm nay. Hiện tại tại, nhỏ đang học lớp tám. Những Dì rất kiên trì khi dạy dỗ chúng bé cách học làm người. Khi nhỏ vui, các Dì cũng vui; đa số khi con đau ốm, những Dì cũng lo ngại theo từng đợt sốt, giờ đồng hồ ho của bé và chăm lo cho con cho tới khi bé khoẻ lại.

*

*
Những em học tập cấp ba và đh được các Soeur sát cánh trong số đông tình huống

Con cảm thấy những Dì giống hệt như người chị to trong nhà, luôn luôn ở đó nhằm lắng nghe con. Tuy vậy các Dì không xuất hiện con, nhưng những Dì đã dậy con về tình thân thương còn nhiều hơn thế cả người mẹ đẻ của con. Tình cảm thương của các Dì sẽ ghi tự khắc sâu đậm trong trái tim con. Mặc dù nhiên, có thời điểm con đã làm bi lụy lòng các Dì khi con ôm đồm nhau và hành động với các em khác trong nhà. Khi xem xét lại, nhỏ cảm thấy hoảng sợ và xấu hổ do đã làm các Dì thất vọng. Nhưng các Dì luôn sẵn sàng tha thứ cho chúng con; những Dì chỉ nhẹ nhàng cảnh báo chúng nhỏ phải yêu quý nhau và cồn viên con sống hoà thuận với các cả nhà khác vào Mái Ấm. Cũng trong lúc này, con ước ao nói lên điều cơ mà con luôn luôn cảm nghiệm sinh sống trong con. Con ao ước cám ơn các Dì vì toàn bộ những gì các Dì đã tạo cho con. Con yêu những Dì lắm. Con mong mỏi xin lỗi những Dì với xin những Dì tha lỗi đến con, vì tương đối nhiều lần nhỏ đã phạm lỗi và làm điều sai trái. Đối với chị em Bề trên, người mẹ đã cứu con thoát ra khỏi hầm tăm tối. Nhỏ xin hứa con sẽ siêng năng siêng năng học hành, vẫn sống đáng yêu và dễ thương hơn. Nhỏ sẽ cố gắng nhìn thấy những điều tốt đẹp nơi bạn khác với làm rất nhiều điều giỏi cho các các bạn em trong Mái Ấm nhằm đền đáp lòng hiền hậu của Mẹ. Giờ đây, con chỉ mong mỏi hét to lớn lên mang đến mọi fan nghe rằng: ‘Cuộc sinh sống thật đáng yêu và dễ thương biết bao !’. Nhỏ cảm thấy bé được suôn sẻ hơn những trẻ bị vứt rơi khác. Một đợt nữa, bé xin cám ơn bà bầu đã cho bé một cuộc sống thường ngày mới: “Một cuộc sống đời thường an bình và hạnh phúc trong gia đình Hội dòng Thừa Sai bác bỏ Ái Chúa Kitô.”

 

 

*

 Các em cô nhi trong mái ấm

 

Cảm tưởng sản phẩm công nghệ hai là của một em cô nhi 13 tuổi:

“Con tên Phêrô Hoàng Văn Hùng. Hiện tại con vẫn học lớp tám. Bé được có mặt trong một gia đình bất hạnh. Khi con chào đời thì ba mẹ con đã chia tay nhau. Ko lâu sau đó, bà mẹ con đi thêm bước nữa và đã quăng quật bốn bạn bè chúng nhỏ cho bà nội. Chúng con sinh sống trong Thanh Hóa, miền bắc Việt Nam, chỗ đây cuộc sống rất cực nhọc khăn. Lúc anh trai béo của con được 8 tuổi, anh đã quăng quật làng nhằm vào sài gòn cách xa hàng vạn cây số. Anh đã nhận thấy rằng cuộc sống tại thành đô sài thành cũng chẳng tương đối hơn cuộc sống nhọc nhằn ở thôn quê bao nhiêu. Để tìm sống, anh yêu cầu đi cung cấp vé số và trú tạm ở các góc đường. Một ngày kia, những Dì chiếc Thừa Sai bác bỏ Ái vẫn thấy anh vẫn ngủ ngoại trừ đường. Anh đã suôn sẻ được những Dì mang đến và sống trong bên cô nhi của các Dì. Được không ít người hảo trung tâm giúp đỡ, anh nhỏ đã trở về miền bắc bộ và đem nhỏ đi cùng với anh, bởi vì bà nội của chúng con đã già yếu và cũng vượt nghèo túng, thiết yếu nuôi nổi tất cả chúng con. Cơ hội đó con được 5 tuổi. Với lần thứ nhất trong đời bé cảm thấy bản thân được yêu thương tại mái nóng là bên cô nhi này. Con được cắp sách mang đến trường như từng nào đứa trẻ bình thường khác. Và mặc dù các Dì không hiện ra con, bé vẫn thấy những Dì y hệt như mẹ con vậy.

 

*

Các em cô nhi được những Soeurs chăm sóc nuôi dạy dỗ về phần nhiều mặt

Các Dì dạy con cách sinh sống tốt, ví dụ điển hình như: đề nghị đi đứng như vậy nào, nói năng, thưa gửi có tác dụng sao, và ăn uống như thế nào. Khi bé đau ốm, những Dì luôn ở kề bên con để âu yếm và lo lắng cho con. Khi bệnh tình nhỏ trở đề xuất nặng hơn, những Dì đưa theo bệnh viện với tìm cách chữa dịch cho con. Tất cả những nỗi lắng lo và tấm lòng yêu thương của các Dì nhỏ sẽ ghi nhớ mãi vào trái tim. Con cám ơn Chúa vì tình yêu thương của Ngài sẽ ban cho bé qua những Dì. Mặc dù nhiên không hề ít lần, con đã không thể hiện nay lòng biết ơn của con với những Dì khi nhỏ cứng đầu và lắc đầu không vâng lời những Dì. Bé biết việc làm của con đã làm buồn lòng các Dì các lắm, và chính vì vậy con rất hối hận. Con hi vọng mình sẽ đổi khác cách sinh sống để biến người giỏi hơn, nhằm khỏi phụ tấm lòng yêu thương của các Dì.

Con xin hứa hẹn sẽ cố gắng siêng năng, học tập hành chăm chỉ hơn nhằm không làm các Dì thất vọng. Nhỏ thường cảnh báo mình rằng Chúa luôn yêu bé và con nên đáp trả tình thân thương của Chúa bằng phương pháp yêu thích và hỗ trợ người khác, đặc biệt là các anh chị em và các em mồ côi gặp khó khăn như con.”n gồm 19 em tuổi từ 6 mang đến 17 đang rất được nuôi dưỡng và trợ giúp tại mái nóng Hướng Dương; và tất cả 2 bà mẹ Thừa Sai chưng Ái Chúa Kitô đang sát cánh đồng hành và ship hàng các em.